Nữ trưởng phòng bệnh hoạn và ông lão nhân viên đáng thương, thuộc của hắn đang giữ của hắn xe, máy tính, Nữ doanh nhân biến thái và lão nhân viên già đáng thương thẻ sinh viên, chỉ để lại con điện thoại ghẻ cho hắn dùng, thực ra là để kiểm soát hắn đang ở đâu làm gì. Hắn thử tắt máy xem, thì chỉ cần bước chân ra cổng ký túc xá là có kẻ hỏi thăm ngay. Mà đâu cần hắn tắt máy. Chuông điện thoại đã đổ chuông. Số của tiệm cầm đồ. “Dạ, em nghe đây chị ơi” “Dạ vâng cái đ… gì. Thua rồi thì có xoay được tiền trả tôi không đấy ông tướng” – Giọng đàn bà lạnh tanh của chủ quán cầm đồ. “Chi ơi em vay thì em phải trả chứ.